Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ẩn Sát
Đi đến góc đường, hắn nhìn thấy một bé gái.Lúc này đang trên đường từ Diệp gia võ quán trở về biệt thự của Hoàng gia, mỗi ngày làm xong bài tập tại Diệp gia, xem ti vi xong, chuẩn bị trở về ngủ cũng đã chừng mười giờ tối. Dưới đèn đường, cô bé kia mặc quần áo rách rưới đang do dự quan sát xung quanh.Lần trước gặp bé gái này là ba ngày trước, cũng là buổi tối.Dù sao Giang Hải cũng là thành phố lớn, đã gần nửa đêm, mặc dù đã gần ra đến ngoại ô nhưng con đường này cũng không tính là vắng vẻ, một số cửa hàng vẫn đang mở cửa, có một xe bán bún xào luôn bán ở bên cạnh con đường này đến rất trễ, bởi vì bên kia ngã tư đường năm nào cũng có đội thi công ở lại, hai ba công nhân vẫn tụ tập đến bên này ăn khuya rất trễ. Cũng đúng trước xe bán hàng rong này, trong lúc vô tình hắn nhìn thấy cô bé người lai kia, bé gái cũng đồng thời nhìn thấy hắn.Bất đồng với hình tượng trắng nõn đáng yêu hơn một tháng trước, lúc này quần áo cô bé lôi thôi lam lũ, Gia Minh có thể nhận ra đó là quần áo do Sa Sa đưa cho cô bé, khuôn mặt lấm lem, dưới chân vẫn không đi giày.Cô bé nhìn con đường dưới chân, cẩn thận đi tới đi lui trước xe bún xào, không nhịn được ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn chiếc xe kia, nhíu cái mũi nhỏ vô cùng bẩn thỉu lại, thấy Gia Minh, rõ ràng là cô bé hơi nghi ngờ, sau đó dõi mắt nhìn Gia Minh đi xa.Chỉ có ánh mắt kia vẫn trong suốt như lúc ban đầu.Gia Minh không biết tại sao cô bé lại trở thành bộ dạng thế này, từ tình hình khi gặp hai mẹ con nàng lần đâu tiên có thể thấy gia đình các nàng hẳn là khá giàu có, có quần áo đắt tiền, còn có nhiều hộ vệ như vậy, cho dù có tha hương tại nước khác.Nếu như muốn tìm kiếm giúp đỡ cũng có thể trực tiếp đến đại sứ quán, hơn nữa, mặc dù ban đầu Sa Sa cho các nàng không nhiều tiền lắm nhưng để gọi một cuộc điện thoại đường dài cũng rất dư dả, tại sao lại trở thành bộ dạng thế này? Hơn nữa... Mẹ cô bé đi đâu rồi?Mấy năm nay thành phố Giang Hải phát triển nhanh chóng, qua ngã tư đường kia có nhiều công trường đang thi công, nhưng cũng có một khu nhà rách nát, nói là muốn phá đi để xây dựng lại nhưng bởi vì rất nhiều nguyên nhân nên đến hiện giờ vẫn chưa được bắt tay vào làm, có rất nhiều kẻ lang thang hoặc ăn mày thường ở lại đó, nhìn bộ dạng của cô bé, hai mẹ con nàng lúc này đang ở trong khu nhà đó sao?Cũng không tính là người có lòng tốt, trong những năm làm sát thủ kia hắn đã sớm hiểu trên thế giới người nào cũng thiếu, chỉ có người cần giúp đỡ là không thiếu, cho dù mình có liều cả tính mạng cũng có thể cứu được mấy người?Chỉ là nhìn thấy ánh mắt cô bé kia, Gia Minh vẫn không khỏi sinh ra lòng trắc ẩn, chín tuổi, hoặc là mười tuổi sao, khi mình bị người bắt đi rồi trở thành sát thủ cũng là cái tuổi này.Ngày thứ hai, thứ ba, hai người cũng chỉ là ban đêm nhìn nhau một lần, cô bé vẫn luôn sợ hãi dõi mắt nhìn Gia Minh rời đi, thứ tư, thứ năm là hai ngày nghỉ, hắn qua đêm tại biệt thự của Liễu gia, đến buổi tối ngày thứ hai tiếp theo hắn chơi đùa ở Diệp gia quá muộn, lúc đi đến đoạn đường đó đã là gần mười hai giờ đêm, trên đường căn bản đã không còn ai qua lại, xe bún xào kia cũng chuẩn bị thu dọn. Cô bé đứng trước xe bún xào, giơ hai tay lên khổ sở nói gì đó với ông chủ quán.Cho dù là thiên tài cũng không thể nào học xong một loại ngôn ngữ trong vòng một tháng, đặc biệt là tiếng Trung vốn được coi là một trong các loại ngôn ngữ khó học nhất, cô bé ấp a ấp úng, ông chủ xe bún xào kia bị nàng quấn lấy khiến rất phiền toái, lớn tiếng nói:"Con bé này đi đi, ngày nào cũng đứng ở chỗ này của tao, tao không phải người làm từ thiện, đi đi..."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.