Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Bạo Đi! Nữ Hán Tử
Vị Thôi ma ma kia giật mình, nhìn về phía nha hoàn kia: “Nàng... nói linh tinh gì vậy?”Một nha hoàn khác khẽ nói: “Ma ma, có lẽ nàng điên rồi, mấy ngày trước đã thấy nàng ta không bình thường. Ban đầu nàng muốn gả cho tướng quân nhưng không được, lại quay ra hãm hại phu nhân. Hôm nay bị thê thảm như thế này, mặt mũi còn bị hủy cũng là đáng đời nàng ta, sao mà không phát điên được...”Thôi ma ma nghe xong lời này thì híp mắt, nhấc váy bước về phía ta: “Liễu Thất tiểu thư... Không, lúc này ta phải gọi là nhị phu nhân rồi, giả điên giả khùng cũng không tác dụng gì đâu, ta nghĩ ngài có điên nữa cũng không điên đến nỗi không chăm sóc nổi nhị gia. Mấy ngày trước, là ai vừa khóc hét vừa đập cửa, nói phải lấy được gói thuốc độc để chết cho rồi, phu nhân mới cho người ném vào một gói nhỏ, xem ra ngươi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để chết đâu.”“Cũng không chắc ạ, uống thuốc độc không chết nhưng lại làm hỏng đầu óc cũng nên, ma ma đợi ta vào phòng nhìn xem.” Nha hoàn váy xanh coi như vẫn bình tĩnh, thấp giọng lên tiếng.Vị đạo trưởng lúc nãy muốn bắt ta thì ngồi cạnh giếng cắn móng tay, nhìn chúng ta, đột nhiên nói: “Đấy không phải Liễu Thất, đấy là cóc tinh! Là cóc tinh!”Tên đần kia, ngươi ngậm miệng lại cũng không ai bảo ngươi câm đâu! Ta ngồi xổm trên đất, trừng mắt với hắn làm hắn hoảng sợ, vân vê tay áo không dám nói nữa.Nha hoàn kia chạy vào trong phòng, được một lúc lại từ căn phòng nát trống trải mà ta tỉnh lại chạy ra, tay cầm một gói giấy nhỏ, vẻ mặt hoang mang sợ hãi: “Ma ma, đúng là không đoán sai! Nàng ta đã uống thuốc độc, rõ ràng thuốc này đã bị mở ra, cũng chỉ còn lại có một nửa!” Vị ma ma kia nhận lấy gói giấy, mở ra xem xong sắc mặt có vẻ nghiêm trọng.“Trời ạ... Liễu Thất tiểu thư này vì gả cho một người ngốc mà nghĩ quẩn, uống luôn thuốc độc, nàng ta đã chết rồi. Còn ta, một người phụ nữ trẻ đang đợi sắp xếp việc làm, sống trong căn phòng nhỏ hẹp của mình, buổi tối còn xa xỉ thêm nửa quả trứng vịt muối vào bát mì bò dưa chua; chẳng hiểu sao lại đến đây. Ta cũng không muốn nói gì thêm về mấy cái hiện tượngkhông thuộc về giới tự nhiên này nữa rồi.”“Việc này cần phải báo cho phu nhân không ạ?” Nha hoàn kia nói.Thôi ma ma lại liếc mắt ra hiệu: “Mặc dù phu nhân là tỷ tỷ ruột của Liễu Thất, nhưng Liễu Thất này độc ác, lần nào cũng muốn hại phu nhân. Phu nhân đã coi như nàng ta không tồn tại từ lâu rồi, điên thì cứ điên đi thôi, cần gì phải làm phiền phu nhân.”“Vậy tướng quân không cho phép người khác tới chăm sóc nhị gia... một kẻ điên như nàng ta thì sao chăm sóc cho nhị gia được?” Nha hoàn kia có vẻ sốt ruột.Thôi ma ma rũ mắt, thở dài: “Ngươi đúng là một người đã bị hại còn trung thành, bây giờ còn nhớ nhung nhị gia, chúng ta chỉ là tôi tớ của ngài thôi. Nhị gia đã không bằng trước đây nữa, bây giờ tướng quân nắm quyền, ngài mới là chủ nhân thực sự... Ngày tháng nhị gia nổi bật hơn người đã qua rồi, chúng ta cũng không thể làm gì hơn được nữa, bảo mấy tên sai vặt đưa thêm chút củi gạo dầu muối vậy.”Nha hoàn kia bĩu môi, không cho là vậy: “Nhớ năm xưa nhị gia cũng là chủ tướng dưới tay hoàng thượng, chẳng qua là tuổi còn trẻ lại thăng chức quá nhanh, bộc lộ tài năng khiến kẻ khác bắt được lỗi lầm...”“Câm miệng! Ngươi còn dám nói chuyện năm đó, cẩn thận ta vả miệng bây giờ! Bây giờlàm người cần phải khiêm tốn, ngươi còn nhắc việc năm đó làm gì!” Thôi ma ma vỗ một cái sau ót nàng, quở trách.Nha hoàn váy xanh rũ mắt không dám nói nữa. Ta ngồi xổm bên cạnh giếng, Thôi ma ma kia lặng lẽ thở dài, nhìn về phía nhị gia vẫn đang cắn móng tay một cái rồi cúi đầu đi mất, sau đó ta nghe thấy tiếng khóa cửa gỗ từ bên ngoài. Lúc ta vừa quay lại, nhị gia kia rút ngón tay từ trong miệng ra, quệt vào quần áo, sống lưng cũng thẳng lên một chút. Động tác nhỏ này của hắn khiến ta mỉm cười.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.