Dị Giới Y Tiên

Chương 1: Cử thế giai địch.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dị Giới Y Tiên

Giả sử lúc này vệ tinh có thể quét đến một góc hẻo lánh ở biển Đông thì chắc chắn sẽ sửng sốt, vì có tới mấy ngàn người bay vòng vòng trên biển, trên cơ thể những người này hoặc nhiều, hoặc ít đều tỏa ra ánh sáng đủ loại màu sắc, rất tráng lệ.

Phương Vân khoanh tay liếc nhìn mấy ngàn tu chân giả, khóe miệng hơi nhếch, ngạo thị quần nhân: "Trận thế thật lớn, diễn viên có thể đi ra rồi."

Chỉ thấy trong nhóm tu chân giả bay ra một đạo ánh sáng màu hồng, người nọ là thái thượng lão tổ Thái Ất chân nhân của Thái Ất Môn, là một trong ba người đạt tới cảnh giới Phân Thần kỳ ở tu chân giới.

Thái Ất chân nhân một thân áo dài màu đỏ, ngay cả làn da cũng màu đỏ sậm, hai mắt trợn ngược căm tức nhìn Phương Vân.

"Phương Vân, trả lại chí bảo của Thái Ất Môn - Hỏa Vân Đồ ra đây!" Thái Ất chân nhân tức giận hét, giọng nói như cuồng phong thổi tới từ biển cả.

"Đúng! Mau giao tất cả bảo vật ngươi đoạt được ra đây!"

"Lăng Tiêu Bảo Điển của Lăng Tiêu Môn chúng ta đâu?"

Những kẻ đó không nhiều thì ít đều có quá lại với Phương Vân, thế nhưng điểm chung của bọn họ là ai trong số bọn họ cũng đều từng được Phương Vân cứu chữa.

Pháp bảo cùng bí tịch của bọn họ được coi là tiền khám bệnh, đều bị Phương Vân lấy.

Phương Vân chưa bao giờ ép buộc bọn họ, chỉ căn cứ thương thế của bọn họ, hoặc tâm trạng trong người, dưới sự tình nguyện của đôi bên, mới tiến hành trị liệu.

Tuy nhiên rất nhiều tu chân giả sau khi bình phục thì lại hối hận vì hứa hẹn của bản thân, Phương Vân tất nhiên sẽ không khách sáo với bọn họ.

Đối mặt với cả ngàn tu chân giả, thần sắc của Phương Vân không thay đổi, trên khuôn mặt luôn mỉm cười buâng quơ: "Pháp bảo của các ngươi đều bị ta luyện hóa, còn bảo điển thì đều nằm trong đầu ta, nếu ai cảm thấy có năng lực, cứ tới ra tay."

Tay áo Phương Vân vung lên, một luồng ánh sáng bảy màu lóe sáng, một đóa hoa sen bảy màu xuất hiện trước mặt Phương Vân, hoa sen bảy màu nọ là dùng tinh hoa của mấy ngàn pháp bảo tôi luyện mà thành, thế nên đạo văn trong đó dung hợp ngàn gia chi trường.

Cả đám tu chân giả vừa nhìn hoa sen bảy màu đều biểu hiện hết sức kinh hoàng, hoặc khiếp sợ, hoặc tham lam.

"Ngươi... không ngờ ngươi lại luyện chế ra tiên khí! !"

Đóa hoa sen bảy màu lơ lửng giữa không trung, ánh sáng hào quang như ngọc, lại thấu nhiếp tâm thần, giống như chúng thần phật, khiến kẻ khác sợ hãi, lại khiến kẻ khác khát khao.

"Đây đều nhờ pháp bảo cùng bảo điển của các ngươi, ta mới luyện thành tiên khí này." Phương Vân cười khà khà: "Đến đây, đến đây... để ta coi lũ ô hợp các ngươi có chuẩn bị gì."

"Ngươi đừng đắc ý!" Thái Ất chân nhân tức giận gắt một tiếng, giữa lòng bàn tay hóa ra một ngọn lửa, trong ánh lửa hình như có một con chim tước mờ ảo, hót một tiếng vang dội, bầu trời bỗng dưng như bị thiêu đốt tới tận phía chân trời.

"Khì khì... xem ra tiền khám bệnh lần trước ta lấy không nặng đô, không ngờ Thái Ất Môn còn có pháp bảo cỡ này." Phương Vân nhìn thấy chim lửa, mày không khỏi nhướng lên, có hơi kinh ngạc.

"Thứ này là vật do thiên địa tạo hóa, là Quạ Lửa vạn năm trước Hậu Nghệ bắn rơi, Thái Ất Môn ta lấy được, trải qua rèn luyện mới khống chế được pháp bảo này, ngày hôm nay ta sẽ dùng Hỏa Nha Huyền Hỏa đốt ngươi thành tro bụi!"

Thái Ất chân nhân tức giận ném đi, Quạ Lửa mang theo một ngọn huyền hỏa lao về phía Phương Vân, biển ở dưới bị ngọn huyền hỏa này ảnh hưởng nên sôi ùng ục, cả bầu trời thì như bị thiêu cháy.

"Ánh sáng như đom đóm cũng dám tranh huy với trăng sáng!" Tay của Phương Vân vẽ một đạo văn trong không trung, ánh sáng của hoa sen bảy màu càng sáng thêm, hoa sen cấp tốc xoay tròn hóa thành một ngọn núi thật lớn, trực tiếp đè tới Quạ Lửa.

Mặt biển tựa như vẫn thạch trụy lạc, sóng gió nhấc lên cuồn cuộn ngất trời, hoa sen tách nước biển ra, Quạ Lửa ở phía dưới hót vang liên tục, nhưng không cách nào lay động được sức lực nặng như thái sơn.

Phương Vân hơi mỉm cười, cách không tạo ra một bàn tay thật lớn, bắt lấy hoa sen bảy màu cùng Quạ Lửa, nắm chặt trong bàn tay.

"Ha ha... con Hỏa Nha Huyền Hỏa này, ta sẽ nhận." Phương Vân cười lớn, cũng chẳng thèm đợi Thái Ất chân nhân phản ứng kịp, trực tiếp hủy diệt đạo văn của Hỏa Nha Huyền Hỏa, thu vào trong túi Bách Nạp.

Đạo văn cũng tương tự vân tay, ở trong tu chân giới, tất cả mọi chuyện gần như đều cần dùng tới đạo văn, vô luận luyện khí hay luyện đan, hoặc thi triển tiên thuật, thậm chí khi tu luyện, đều không thể thiếu đạo văn.

Có một vài đạo văn đặc thù, chỉ thuộc về một tu chân giả nào đó, loại đạo văn này thường được cho vào pháp bảo hậu kỳ, giống như thân phận đặc biệt, có thể cấm người khác sử dụng, tuy nhiên nếu tu chân giả khác có thể phá giải đạo văn, hoặc dùng tu vi mạnh mẽ hủy diệt đạo văn thì pháp bảo sẽ rơi vào tay của người đó.

Thái Ất chân nhân sắc mặt kịch biến, lòng ngực thắt chặt lại, ói một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm dữ tợn: "Ngươi, ngươi..."

Đây là Phương Vân muốn dùng thủ đoạn thông thiên, dọa lui đám người tu chân này, Thái Ất chân nhân tuy mạnh, nhưng trong mắt Phương Vân thì chả là cái thá gì.

Thế nhưng số lượng tu chân giả xác thực nhiều lắm, cho dù là Phương Vân, cũng không có biện pháp chống lại.

Quả nhiên y hệt Phương Vân dự đoán, đám tu chân đó vốn rã rời, lại bị thủ đoạn thông thiên của Phương Vân đoạt sợ, càng thêm nhiều sơ hở.

"Hiện giờ ngươi ở trong Tịch Diệt đại trận, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng có thể trốn thoát hay sao?"

Mở miệng nói chuyện là Bạch Vân đạo nhân, tu vi của hắn tương đương với Thái Ất chân nhân, đều là Phân Thần hậu kỳ, thế nhưng đối mặt với tu chân giả Độ Kiếp kỳ duy nhất tu chân giới, hắn vẫn nhỏ bé như trước.

"Nói nhiều lời vô nghĩa với hắn như vậy làm gì, trực tiếp phát động Tịch Diệt đại trận, ta không tin hắn có thể trốn thoát!" Đạo văn trên pháp bảo của Thái Ất chân nhân bị hủy diệt, bản thân trọng thương, biểu hiện với Phương Vân càng thù thêm hận.

Tịch Diệt đại trận được xưng là oai sánh đồng thiên kiếp, thế nhưng cần hơn một ngàn người có tu vi Nguyên Anh trở lên mới bố trí được, người tu chân trên mặt biển lúc này tuy nhiều, nhưng cách khá xa con số vạn người.

Mà bọn họ vì muốn chặn giết Phương Vân, chẳng tiếc toàn thể giảm xuống một cảnh giới, cũng muốn giết chết Phương Vân.

"Khì khì... xem ra các ngươi cùng ta thực sự có thâm thù đại hận, chẳng tiếc giảm sút một cảnh giới cũng muốn hủy diệt ta." Phương Vẫn vẫn cười ha ha hi hi như cũ, tuy rằng tai vạ sắp đến, nhưng hắn vẫn không tuyệt vọng, so với đám người vây công thì hắn lại càng thong dong bình bĩnh.

"Nhà ngươi ngàn năm nay tu hành ngang ngược, ỷ vào y thuật của mình, ức hiếp người cùng đạo, tội ác tích lũy chồng chất, cho dù hôm nay có tan xương nát thịt cũng phải diệt linh thần của ngươi!" Thái Ất chân nhân phẫn hận gào thét.

"Đừng nhiều lời vô ít, chậm trễ lại sinh biến, mau mau khởi động Tịch Diệt đại trận..."

Có người chờ không nổi, muốn tiêu diệt Phương vân, dù sao Phương Vân cũng có tu vị tuyệt thế, ai dám bảo đảm hắn không có thần thông gì có thể đào thoát.

"Có nhiều người chôn cùng như thế, coi như ta cũng không chịu thiệt." Phương Vân cười khanh khách nói.

"Ngươi cho là ngươi ở trong Tịch Diệt đại trận, còn có thể chạy thoát ra ngoài, truy giết chúng ta hả?"

"Tuy ta không được, thế nhưng ta đã bố trí Không Linh đại trận trong vòng chu vi ngàn dặm xung quanh, ta thực sự muốn nhìn thấy bộ dáng chó rơi xuống nước của lũ tu chân giả các ngươi, ha ha..."

Sắc mặt của mọi người kịch biến, trên căn bản thì Phương Vân đây là muốn ngọc đá cùng vỡ, Không Linh đại trận hội tụ thiên địa linh khí, hút cạn toàn bộ, cộng thêm hạn chế tiên khí của bản tân, có thể bố trí một Không Linh đại trận phạm vi ngàn dặm, trong tu chân giới cũng chỉ có mỗi một mình Phương Vân làm được mà thôi.

Mà căn cứ tu vi bất đồng thì có thể chế trụ người có tu vi khác nhau, tu vi của Phương Vân không thể nghi ngờ là cao nhất trong đám, nói cách khác người đang ở đây đều không có ai may mắn thoát khỏi.

Không có thiên địa linh khí, mà tiên khí của bản thân lại bị hạn chế, cộng thêm vì để che mắt người thường, trong vòng ngàn dặm xung quanh đều bị phần động tu chân giả bố trí thuật Man Thiên Quá Hải, trong vòng ngàn dặm xung quanh tự hình thành một không gian, người bên ngoài không vào được, bên trong cũng không ra được.

Không có tiên khí, bọn họ căn bản không thể thu hồi lại thuật Man Thiên Quá Hải, nói cách khác, tất cả bọn họ đều phải ở đây đối mặt với sóng to gió lớn, giống như người thường, đau khổ giãy dụa, chết ở biển Đông với dáng vẻ khó coi.

Trong Tịch Diệt đại trận, thiên địa linh khí bắt đầu trở nên xao động, trong mỗi tất không khí, giống như có trăm ngàn trái hạt nhân nổ tung.

Phương Vân mỉm cười triển khai Không Linh đại trận, ở trong Không Linh đại trận, cho dù là hắn cũng không thể thi triển tiên khí.

Trên thực tế, Phương Vân căn bản không chừa đường lui cho mình, hắn thích dùng biện pháp đơn giản nhất, hủy diệt hết thảy địch nhân của hắn, cho dù là ngọc đá cũng nát, cũng không hối tiếc.

Năng lượng va chạm lẫn nhau, khiến cơ thể vốn khỏe mạnh của Phương Vân thoáng cái tan biến.

Tu vi của hắn tuy mạnh, nhưng vẫn chưa óới trình độ bất diệt Kim Tiên, thân thể chỉ mới đạt tới bán thánh, đợi sau khi vượt qua thiên kiếp, mới thành tựu bất tử bất diệt, vĩnh sinh trường tồn.

Mà trong khoảnh khắc hắn biến mất, cái nhìn cuối cùng nhìn thấy những tu chân giả rơi từ trên trời xuống như mưa đổ, lộ ra nụ cười mỹ mãn.

Cuộc đời này đủ vui rồi ~

Phương Vân chưa kịp nhìn bổn mạng pháp bảo của mình - Bách Thế Thần Liên ở khoảnh khắc cuối cùng đột nhiên tỏa ra hào quang vạn trượng, vây quanh tia linh trí cuối cùng của Phương Vân, hóa thành một cột ánh sáng, phóng lên cao.

Hào quang trực tiếp xuyên thủng Tịch Diệt đại trận, nhập vào hư không, biến mất không thấy, hào quang này chớp nhoáng, dùng mắt thường không thể thấy được, cho dù là Phương Vân cũng không thể ngờ tới.

Bách Thế Thần Liên là do Phương Vân hao phí mấy trăm năm, tập hợp sở tài trăm họ, lại dung hợp tinh hoa của mấy ngàn pháp bảo, dùng thiên tài địa bảo tôi luyện mà thành.

Tuy là vật tiếp cận tiên khí nhất trong tu chân giới, thế nhưng vẫn có một chút khuyết điểm, đó là đạo tâm của Phương Vân chưa viên mãn, thế nên Bách Thế Liên Hoa đến cuối cùng thì không thể hoàn thành.

Cái gọi là đạo tâm, cũng có thể gọi chung là cảnh giới, đạo tâm giống như mặt trăng tròn khuyết, chia thành tám cảnh giới: Sơ Khuy, Hạ Huyền, Thượng Huyền, Tiểu Thành, Toái Niết, Khuy Thiên, Đại Thành, Viên Mãn. Nếu đạo tâm viên mãn thì linh hồn thành thánh, bất tử bất diệt.

Phương pháp tu luyện đạo tâm của Phương Vân là Bách Thế Thiên Đạo, tuy rằng không cần trải qua trăm kiếp sống, nhưng cần ở phàm trần ngàn vạn đạo, tìm được đạo tâm của chính mình.

Chín cảnh giới không đại biểu cho tu vi, tu vi chia thành sáu cấp bậc là Tụ Khí, Ngưng Thần, Kết Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Độ Kiếp. Độ Kiếp là đỉnh điểm, nếu muốn đột phá cần phải độ thiên kiếp, vượt qua có thể thành tiên, vượt không qua thì thần hình câu diệt.

Trong cái sâu xa đều có ý trời, trong khoảnh khắc Phương Vân biến mất, không ngờ Bách Thế Thần Liên lại tự hóa thành tiên khí.

Tiên khí cùng pháp bảo bình thường có chổ khác biệt, ngoại trừ có được sức mạnh có thể hủy diệt đất trời, càng quan trọng hơn đó là tiên khí có linh tính, cho dù không chủ động thi triển, cũng sẽ tự động bảo vệ chủ nhân.

Thế nhưng, luồng ánh sáng vây quanh linh trí của Phương Vân rốt cuộc đi về đâu, không ai biết được.

Tu chân giới cũng bởi vì trường hạo kiếp này mà nguyên khí đại thương, may mà 'đại ma đầu' Phương Vân bị giết, tu chân giới khôi phục bình tĩnh trở lại, nhưng rất nhiều pháp bảo, điển tịch truyền qua nhiều thế hệ bởi vì sự kiện lần này mà mất truyền thừa.

Mà trên biển Đông cũng trở thành vùng cấm, tàu thuyền, phi cơ chỉ cần đi qua đều mất tích, không có trường hợp ngoại lệ, trở thành một vùng đất chết.

Thuật Mạn Thiên Quá Hải này là do mấy ngàn người tu chân hợp lực bố trí, cho dù trải qua mấy ngàn năm, chỉ sợ cũng không biến mất.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top