Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mười Năm Yêu Anh Nhất
Gương mặt đẹp đẽ của Thẩm Tuý bướng bỉnh quật cường, tuyệt không rơi xuống hạ phong, cậu ta rất kiên định: “Nếu như lúc đó ở bên cạnh anh ấy là tôi, tôi cũng có thể chịu đựng được.”Ngón tay Hạ Tri Thư run rẩy. Có lẽ thế, nhưng ai mà biết được chứ. Hạ Tri Thư chỉ biết là hồi đó Tưởng Văn Húc không xã giao liên tu bất tận, không có nhiều bạn bè có thể vì giúp hắn mà không tiếc mạng, không có một tình nhân bao dưỡng ra tình yêu đích thực nguyện cùng hắn chịu khổ.Hạ Tri Thư bèn nở nụ cười, mang theo chút sắc bén lạnh lẽo: “Cậu thích anh ta? Tại sao lại thích?”“Tôi rất yêu anh ấy,” Thẩm Tuý hùng hồn: “Yêu một người cần gì lý do chứ, tất nhiên cảm thấy chỗ nào của anh ấy cũng tốt cả.”Tuổi còn trẻ chính là tốt ở điểm này. Lời nói ấu trĩ nhưng đều có vẻ đơn thuần mà đẹp đẽ.Hạ Tri Thư cảm thấy trên người càng lạnh hơn, sờ sờ trán, hình như nóng hơn trước một tí. Cậu cảm thấy nói chuyện hơi phí sức: “Cũng khó trách cậu thích anh ta. Loại đàn ông đó… Bộ dạng đẹp, lúc thích cậu thì đủ kiểu ôn nhu, sẽ thương xót cậu, đủ lời ngon tiếng ngọt…”‘Hạ Tri Thư bắt đầu cảm thấy cái lạnh trên người dần thấm vào lòng, như tấm bình phong chống đỡ mưa gió bị thủng một lỗ, gió lạnh vù vù thổi vào: “Đúng vậy… Nếu Tưởng Văn Húc thích một người, nửa phần oan ức cũng không nỡ để cậu phải chịu đựng. Hắn ta sẽ vẽ vời cho cậu, hái hoa cho cậu, thay cậu đánh nhau, trên giường cũng không nỡ nhìn cậu khóc…” Càng về sau Hạ Tri Thư càng không biết rốt cuộc là mình đang nói cái gì, đầu cậu hơi váng vất, trong lúc hoảng hốt không rõ tâm tình của mình.Cũng không rõ là bi ai, là không cam lòng, hay là vẫn lừa mình dối người muốn sa vào ảo mộng không thoát ra được.Cửa phòng khách không đóng chặt, mèo con đói bụng rất bất mãn, cái cửa kia không biết bị chúng dùng vuốt lay bao lâu rồi đẩy ra một khe.Lúc nhìn thấy mấy con mèo này, sắc mặt Thẩm Tuý trắng bệch như Hạ Tri Thư.Hạ Tri Thư hơi hoàn hồn, hỏi: “Cậu sợ mèo à?”“Anh…Không phải anh ấy ghét động vật sao?”Hạ Tri Thư bất đắc dĩ khẽ đẩy con mèo đang cọ chân mình, nhẹ giọng nói: “Tính cách của người đàn ông kia là kiểu thích mềm không thích cứng, hắn không thích cậu giảng đạo lý với mình. Cậu dây dưa, mềm mại làm nũng, hắn sẽ hết cách, ngoại trừ lạnh mặt mấy ngày thì cũng không làm gì được.”Giọng của Hạ Tri Thư rất ôn hoà, như không ý thức được mình đang dạy một người khác nên làm gì để người ta thích mình, làm sao sinh lòng trìu mến.Nhưng sắc mặt Thẩm Tuý lại càng thêm chán nản. Thật ra khi Hạ Tri Thư bắt đầu nói người đàn ông kia sẽ đối xử tốt như thế nào với người hắn thật lòng thích thì cậu ta đã biết, có lừa mình dối người nhiều hơn nữa cũng không thể thay đổi được sự thật này – Tưởng Văn Húc không hề có chút tình cảm dư thừa nào với mình.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.