Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Ma Lễ Hải thấy hai vị huynh trưởng yếu thế, vội vàng phóng ra Hỗn Nguyên Tán, tán này trên có Tổ Mẫu Lục, Tổ Mẫu Ấn, Tổ Mẫu Bích( * ), có Dạ Minh Châu, Bích Trần Châu, Bích Hỏa Châu, Bích Thủy Châu, Tiêu lương Châu, Cửu Khúc Châu, Định Nhan Châu, Định Phong Châu các loại bảo ngọc, xưng là có thể "chứa đựng càn khôn". Cửu Anh bị Hỗn Nguyên Tán phát ra dị lực trói buộc, chỉ thấy đầu óc mơ hồ, thân thể dần dần mất đi linh hoạt. Ba huynh đệ hợp lực, nhất thời áp chế khí thế Cửu Anh xuống.Tình huống Ma Lễ Thọ bên này lại không ổn, thể hình Phong Hi vốn lớn hơn Hoa Hồ Điêu rất nhiều, nên khả năng thôn phệ của nó không có chút tác dụng nào với Phong Hi, chỉ có thể dùng răng, móng vuốt cắn xé, làm sao là đối thủ của con heo rừng hung hãn này. Mới qua vài hiệp, Hoa Hồ Điêu đã bị thương không ít, vài lần suýt bị Phong Hi nuốt lấy. Không có cách chống cự, nó đành vẫy cánh bay lui về bên người Ma Lễ Thọ, biến lại thành hình tiểu thử, nguyên khí đại thương, xem ra trong nhất thời không thể tiếp tục chiến đấu. Phong Hi mất đi đối thủ lập tức mắt lộ hung quang, điên cuồng giết binh Thương đang bỏ chạy. Ma Lễ Thanh thấy tình hình nguy cấp, thôi động Thanh Vân Kiếm nhằm Phong Hi chém tới, Phong Hi hình như biết Thanh Vân Kiếm lợi hại, rít lên một tiếng, thân hình lập tức như như một quả bóng phình ra. Thanh Vân Kiếm mang theo phong hỏa chém vào "bóng khí", thật bất ngờ ngay cả vết chém cũng không có, lại còn kích thích hung tính Phong Hi, thanh thế kinh người xông tới Ma Lễ Thanh, Ma Lễ Thanh kinh sợ, vội vã tránh né, nhất thời tình cảnh rất hiểm nghèo.Cửu Anh bên kia bớt đi Thanh Vân Kiếm áp chế, dần dần thoát khỏi dị lực của Hỗn Nguyên Tán, hai cái đầu vặn vẹo, hợp lực phun ra một luồng tử khí, chính là nội đan nó tu luyện nhiều năm. Nội đan vừa ra, uy lực Hỗn Nguyên Tán và đàn Tỳ Bà lập tức yếu hẳn, Ma Lễ Hải, Ma Lễ Hồng thầm kêu khổ, chỉ đành nghiến răng chống đỡ.Thương Kiệt Vương thấy tình hình chiến trường thay đổi có lợi, lập tức gom binh các tộc thừa cơ xông tới, vòng từ sau lại chém giết, đội quân có sức chiến đấu kinh người của Vu thần dẫn đầu xông lên. Sĩ khí Thương quân bị hai con ma thú làm cho khiếp đảm, trận hình đại loạn, đâu có để ý tới đại quân Đông Di bên này, bị giết đến đành đại bại bỏ chạy. Cũng may có Hoàng Phi Hổ và Trương Quế Phương điều binh ngăn chặn, tuy hậu quân tổn thất nặng nề, nhưng cả đại quân vẫn thành công rút lui về Kham thành. Hai con ma thú sau khi thành công tiêu diệt rất nhiều quân Thương, màu đỏ trong mắt dần tan đi, không hiểu sao lại tiếp tục mất đi khả năng phân biệt địch ta, nuốt lấy không ít binh lính Đông Di giúp Ma gia tứ tướng thừa cơ triệt thoái. Vu Tế Vương thấy tình thế bất diệu, vội vàng vận lá cờ nhỏ trong tay thi triển pháp thuật, thân ảnh Phong Hi, Cửu Anh dần dần run lên, cuối cùng không cam lòng tan biến trên chiến trường.Vu Tế Vương thi pháp xong cũng không dễ chịu, mặt trắng bệch ngã ngồi trên đất, phải nhờ tả hữu đỡ dậy, xem ra người thi thuật này phải trả giá tương đối lớn.Trương Tử Tinh an toàn lui về Kham thành, nghe Hoàng Phi Hổ báo cáo số lượng binh lính thương vong, trong lòng càng trầm trọng: hai con ma thú không ngờ lợi hại như vậy, ngay Ma gia tứ tướng cũng khốn khổ đối phó, cả đại quân tử thương thảm trọng. Khó trách lúc xuất chinh Văn Trọng từng vài lần dặn dò hắn phải cẩn thận, không được nóng vội.Trương Tử Tinh vốn nghĩ mình có chiến lược, vũ khí hiện đại, thêm vài tướng sĩ có đạo thuật, một trận quét sạch Đông Di, lập uy thiên hạ không có gì khó khăn, không ngờ vẫn còn xem nhẹ yếu tố pháp thuật và tiên nhân, có thể quyết định cục diện nên mới có cái bại ngày hôm nay. Nhưng lần thua này với hắn, chính là một lần giáo huấn đau xót, cũng là một kinh nghiệm quý báu."Nhất định phải nhớ, nơi này là "Phong Thần" thế giới a !", Trương Tử Tinh tự thấp giọng dặn dò bản thân, nhìn linh phù trong chiếc hộp, đây là đồ Văn thái sư đưa cho hắn lúc xuất quân, nếu hắn gặp cửa khó có thể đốt linh phù, Văn Trọng liền mang quân tiếp viện. Nhưng Văn thái sư lúc này tọa trấn Triều Ca, trách nhiệm nặng nề, nếu cử binh tới đây chỉ sở trong triều không có phòng bị. (Theo sử sách ghi lại, nhà Thương diệt vong là bởi vì Đế Trụ dốc toàn binh đi chinh phạt Đông Di, bị Chu Võ Vương thừa cơ tấn công mà mất nước).Hắn nghĩ ngợi rất lâu, đành cất linh phù đi, chậm rãi đóng hộp ngọc."Bẩm báo Bệ hạ, nữ tù Đông Di đã được dẫn tới !".Trương Tử Tinh gật đầu, phất tay cho tả hửu lui lại, chỉ lưu lại Nguyệt Cơ Vương bị trói chặt chân tay trong trướng. Hắn cũng không vội thẩm vấn, từ từ ngắm nhìn vị mỹ nữ Đông Di này. Nguyệt Cơ vương thân là phận gái, đệ nhất xạ thủ Đông Di, Hữu Hồ quốc quốc vương, tuổi chỉ chừng hơn 20, làn da tuy không trắng như phụ nữ Đại Thương nhưng mịn màng như lụa, có một vẻ đẹp hoang dã hiếm có.Nguyệt Cơ Vương không hề tránh né ánh mắt xâm lược của Trương Tử Tinh, mà cũng thầm quan sát vị Đại Thương thiên tử từ lâu nghe danh này. Tuy nàng ở nơi biên cương xa xôi, nhưng rất coi trọng học tập văn hóa tri thức tiên tiến của Thương Triều, về phần tạm đại kỳ thư Thiên Tử viết ra càng làm nàng hết sức thán phục, từ lâu có ý muốn gặp xem phong thái, chỉ không ngờ hai người lại gặp mặt trong hoàn cảnh này.Vị quân vương trong truyền thuyết đức phục thiên hạ, tài trí vô song là nam tử tuấn tú trước mặt này ư? Không ngờ trẻ tuổi như vậy, chỉ tiếc lại là địch nhân…Hai bên đều vì thấy đối phương trẻ tuổi mà kinh ngạc, Trương Tử Tinh mở miệng trước: "nàng là Hữu Hồ tộc Nguyệt Cơ Vương hả? không nghĩ Đông Di còn có một vị nữ vương bắn cung giỏi như vậy".Nguyệt Cơ Vương không vì hắn xưng tán mà vui vẻ, lạnh lùng nói: "đàn bà thì sao? Đông Di của ta, chỉ cần có tài năng, dù là đàn bà cũng có thể làm vương. Ta 18 tuổi đã là nữ vương lãnh đạo Hữu Hồ, thân kinh hơn mười cuộc chiến, bằng cung tên trong tay giết địch vô số. Hôm nay nếu không phải bị kẻ thi triển tà thuật bắt giữ, ta đã sớm bắn chết tên Phong Lâm kia"."Nữ vương tuổi trẻ tài năng, thật làm quả nhân bội phục, chỉ có điều thắng là thắng, thua là thua! Sao lại đổ tại? Nếu nói như vậy, hôm nay nếu không phải bên ngươi thi triển tà thuật triệu hồi ác thú, quân ta đã sớm toàn thắng, Đông Di các ngươi mới là kẻ mượn bàng môn tả đạo thủ thắng ! Các ngươi tự hỏi xem, nếu song phương không dùng phép thuật, ai thắng ai thua ?"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.