Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phàm Nhân Tu Tiên
Hàn Lập cúi đầu tự cân nhắc, xem ra không cho đối phương kiểm tra công lực của mình thì thật là không được rồi.Đối phương không chút do dự đem giải dược "Thi Trùng hoàn" cho hắn, đã hướng hắn biểu thị rõ ràng chút thành ý, nếu như mình lại từ chối, ngược lại sẽ làm cho đối phương tự dưng nổi lên sự nghi ngờ, tưởng rằng trên thực tế mình không có luyện thành tầng thứ tư Trường Xuân công, mà chỉ dùng để nói dối lão. Cứ như vậy, sự tình sẽ phát triển theo hướng bất hảo, nói không chừng sẽ phát xuất sóng gió gì đó ngoài ý muốn.Thêm nữa, chính mình đã đoán trước được bước này, trước tiên phải có chút chuẩn bị, cho dù đối phương khi bắt mạch lập tức trở mặt, tự mình nhất định cũng có kế sách thoát thân.Nghĩ tới đây, Hàn Lập ngẩng đầu nhìn thẳng song nhãn Mặc đại phu, chậm rãi mở miệng nói: "Mặc lão, xem ngươi sảng khoái cấp giải dược, ta cuối cùng tín nhiệm ngươi một lần, hi vọng ngươi sẽ không để cho ta thất vọng."Nói xong, hắn đưa cổ tay phải của mình ra, cẩn thận chú ý phản ứng của đối phương, vạn nhất có cái gì không đúng, hắn sẽ lập tức rút lạiĐáng tiếc, Mặc đại phu vẫn duy trì khuôn mặt với nụ cười giả vờ, căn bản nhìn không ra biến hóa gì, chỉ là sau khi nghe được hắn nói câu đồng ý, lông mi thoáng chớp động giật mình, nhưng lập tức khôi phục nguyên dạng, xem ra đối với câu trả lời của Hàn Lập sớm đã tin chắc chắn.Lão cũng không nói thêm điều gì nữa, vươn tay trái khô héo, nhẹ nhàng đưa tới trên cổ tay Hàn Lập, nụ cười dần dần thu liễm, trở nên trang trọng, nghiêm nghị, tựa hồ đang làm một việc vô cùng thần thánh.Hàn Lập âm thầm khiến cho công lực của mình duy trì ở tầng thứ tư, nhìn thấy vẻ mặt loại này của Mặc đại phu, trong lòng có chút tự nhủ, sự cảnh giác lập tức nâng đến mức cao nhất, tay trái lặng lẽ dừng lại bên hông, nơi đó có đeo một đoản kiếm đã được đặt làm theo yêu cầu.Từ từ trên mặt Mặc đại phu hiện ra thần tình vui mừng lẫn sợ hãi, lão nhận thấy được trong kinh mạch Hàn Lập có năng lượng kỳ dị chảy liên tục, cường độ của nó vượt quá yêu cầu thấp nhất của lão.Thậm chí khiến cho lão, một con người khôn ngoan sắc sảo, tâm cơ thâm trầm, thấy đại sự mưu tính đã lâu, nay rút cuộc có chút hi vọng thành công, trên mặt cũng không ngừng được, một lần nữa "nở hoa", chỉ bất quá vừa rồi là miễn cưỡng giả cười, bây giờ là sắc cười vui vẻ từ trong tâm biểu lộ ra ngoài."Thật tốt quá, thật đúng là Trường Xuân công tầng thứ tư, Ha ha! Thật sự tốt quá! Ha ha! Ha ha!" Mặc đại phu không chút nào che dấu, trước mặt Hàn Lập cất lên tiếng cười rộ sung sướng, tiếng cười rung động khắp phòng, ông ông vang lên nhưng tay lão thủy chung chưa có buôn cổ tay Hàn Lập ra, vẫn cầm lấy không tha."Mặc lão, ngươi làm cái gì vậy, có phải hay không nên buông tay?" Hàn Lập sắc mặt trở nên u ám, hắn đã biết chuyện không ổn, muốn dùng sức rút tay phải của mình, lại bị đối phương nắm chặt lấy, căn bản không thể động đậy nổi."Buông tay? Tốt, ta buông!" Mặc đại phu lúc này tiếng cười đã dứt, thay đổi vẻ mặt dữ tợn.Lão trong giây lát hét lớn một tiếng: "Thắt!"Hàn Lập cảm giác hai tai "Oanh" một cái, hai mắt biến thành màu đen, thiên hôn địa ám, thân thể mất đi cân bằng, sau đó không thể chống cự, đương trường bị kiệt sức, tay trái đặt ở chuôi kiếm cũng thoát lực, buông xuống.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.