Thiên Kim Thật Là Lão Đại

Chương 20: 20


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiên Kim Thật Là Lão Đại

Chu Ngôn tính khí tốt, cũng không tức giận với bạch xà, chủ yếu là anh ta không dám, anh ta đem lời vừa chưa nói xong nói nốt:

“ Hồi đại học tôi học y học lâm sàng, sau khi tốt nghiệp đã làm ở bệnh viện hai năm. Mặc dù tôi không phải là bác sĩ thú y, nhưng tiểu phẫu vẫn có thể làm được, về phần yêu cầu…..” Ánh mắt Chu Ngôn rơi vào sông Hoài Thủy. “ Là mời cậu rời khỏi sông Hoài Thủy.” 

Sông Hoài Thủy ở trung tâm thành phố, xung quanh đều có cư dân ra vào, một đại yêu mạnh mẽ như bạch xà cuộn mình dưới sông, bất kể nghĩ thế nào cũng khiến cục đặc biệt đứng ngồi không yên.

Bạch xà kiêu ngạo ngẩng đầu: “Nếu không phải tình huống của ta không tốt, ta mới sẽ không dừng lại ở trong sông Hoài Thủy, giải quyết xong vấn đề, ta sẽ tự rời đi.” Nói xong, hai con mắt màu vàng nhẹ nhàng liếc Hứa Chiêu một cái. 

Hứa Chiêu lập tức khẩn trương, cô nghĩ đến những khoản chi lớn của những gia đình nuôi thú cưng, ôm chặt cặp sách: “Ta sẽ không nuôi gia tiên đâu, mi đừng có hy vọng.” 

Bạch xà điềm nhiên như không có việc gì thu hồi ánh mắt: ” Ta khinh thường làm gia tiên. ” Nếu không nhìn cái đuôi của nó đang rũ xuống, thì lời này đúng là rất có sức thuyết phục. 

Chu Ngôn là đệ tử Long Hổ Sơn quen dùng kiếm gỗ đào, mở bụng giúp bạch xà cũng là dùng kiếm gỗ đào. Kiếm gỗ đào có lực sát thương cao với quỷ, nhưng với yêu thì lại không như vậy, vừa đủ để làm tiểu phẫu. 

Chu Ngôn nhìn bình thường, nhưng khi nhấc kiếm gỗ đào lên, khí tức của anh ta lập tức thay đổi, từ mép kiếm gỗ đào phát ra một tia sáng vàng nhạt, thanh kiếm gỗ đào này hẳn đã chém rất nhiều lệ quỷ. 

Chu Ngôn dùng kiếm gỗ đào chém vào lòng bàn tay, thanh kiếm gỗ đào nhuộm máu của anh ta càng thêm sắc bén. Mặc dù có lý do khiến Bạch Xà không chống cự, nhưng cũng đủ cho thấy thực lực của Chu Ngôn không hề yếu.

Nếu thực lực của anh ta yếu, cục đặc biệt sẽ không cử anh ta đến sông Hoài Thủy một mình để điều tra tình hình.

” Cẩn thận bạch xà phản kháng. ” Không có gây mê, nếu bị rạch bụng đến con người ý chí kiên định cũng cảm thấy đau nhức, nói gì đến xà yêu tràn ngập thú tính. Trong cục đặc biệt, Hoàng Quang Minh và mấy nhân viên công tác khác đang xem cảnh tượng trong video không nhịn được nhắc nhở Chu Ngôn. 

Quả nhiên, cái đuôi của bạch xà động, như thể nó sẽ không nhịn được mà quét vào người Chu Ngôn. 

Chu Ngôn càng ngày càng thận trọng, lãnh đạo cục đặc biệt xem truyền hình trực tiếp cũng cũng khẩn trương đứng lên. 

Ngay khi bầu không khí căng thẳng, Hứa Chiêu mở miệng niệm một đoạn chú, ngón tay vẽ lên bụng bạch xà một ký hiệu, cái đuôi lắc lư của bạch xà bình tĩnh lại, hai mắt sáng lấp lánh: ” Ồ, đã hết đau. ” 

Chu Ngôn có chút kinh ngạc, anh ta nghe được chú Hứa Chiêu niệm chính là thanh tâm chú, thanh tâm chú có tác dụng trấn tĩnh tinh thần, anh ta chưa từng nghe nói nó có tác dụng giảm đau. Anh ta cũng không nghĩ nhiều, việc quan trọng nhất bây giờ là nhân lúc bạch xà không đau lấy đồ trong bụng ra. 

Trong cục đặc biệt, Hoàng Quang Minh nhìn Hứa Chiêu mà có chút sững sờ, thanh tâm chú tuy là có tác dụng trấn tĩnh tinh thần, nhưng người có thiên phú cao thật sự có thể dùng nó để giảm đau. Ông thở dài, lần cuối cùng ông nhìn thấy ai đó sử dụng thanh tâm chú để giảm đau đã là việc của 20 năm trước. 

Người nọ tay cầm kiếm gỗ đào, chém hết vô số lệ quỷ, một đôi Thiên Nhãn có thể nhìn thấu thiên cơ, thiên tư xuất chúng, phong thái sáng rực, không người có thể so sánh. Điều đáng tiếc là một tai nạn xảy ra sau đó đã khiến thiên nhãn của người đó bị phá hủy, từ đó trở đi biến mất khỏi Kinh thị. 

Cũng không biết rõ Hứa Quan Nguyệt giờ đang ở đâu?

Nếu Hứa Quan Nguyệt còn ở đây, nhìn thấy Hứa Chiêu hẳn là rất vui, Hoàng Quang Minh vẫn nhớ rằng khi cục đặc biệt tổ chức hội nghị thiên sư, con trai của Long Hổ Sơn đại chưởng môn Trương Kinh Thiên khi đó muốn bái Hứa Quan Nguyệt làm thầy, lại bị Hứa Quan Nguyệt không lưu tình chút nào cự tuyệt.

Ông vẫn nhớ rõ thiếu niên thiên tài kia cao ngạo nhìn mọi người: “ Tôi chỉ nhận người có thiên phú yêu nghiệt làm đệ tử, cậu quá bình thường.” 

Lúc ấy con trai mới có chín tuổi của Trương Kinh Thiên khóc lóc chạy đi, Trương Kinh Thiên cũng không bất mãn với Hứa Quan Nguyệt. Bởi vì Hứa Quan Nguyệt chính là người có thiên phú yêu nghiệt trăm năm mới có một người, người ta đương nhiên có quyền lợi chọn đồ đệ rồi. 

Lúc đó không ai nghĩ rằng Hứa Quan Nguyệt có thể tìm được một đồ đệ phù hợp, một yêu nghiệt như Hứa Quan Nguyệt tìm đã khó, sao có thể lại có người thứ hai?

Hoàng Quang Minh hôm nay đã được chứng kiến người thứ hai rồi, đúng là Hứa Chiêu. 

Tuổi trẻ như vậy đã có thể ép xà yêu không còn lực chống trả, mặc dù có nguyên nhân là xà yêu bị thương, nhưng thực lực của Hứa Chiêu cũng hoàn toàn được xác nhận. Còn đối với năng lực khống chế chú ngữ đạo gia, so với Hứa Quan Nguyệt năm đó cũng không hề kém hơn. 

Không biết giới thiên sư ở Kinh thị có bởi vì Hứa Chiêu tới mà nhấc lên phong vân hay không. 

Sau một thời gian nữa chính là hội nghị thiên sư năm năm tổ chức một lần, năm đó Hứa Quan Nguyệt chính là ở hội nghị thiên sư mà tỏa sáng. Hứa Chiêu với tư cách là một thiên sư, khẳng định sẽ không bỏ qua sự kiện này, ông rất mong chờ biểu hiện của Hứa Chiêu. 

Hứa Chiêu cũng không biết có người ở sau lưng nhắc đến cô, cô còn đang niệm thanh tâm chú. Thanh tâm chú chính là pháp chú hiếm hoi mà Hứa Quan Nguyệt tự mình dạy cho cô. 

Bởi vì Hứa Quan Nguyệt bị người trong thôn coi là kẻ lừa đảo, cũng không có bạn nhỏ nào chịu kết bạn với Hứa Chiêu, cùng cô chơi đùa. Hứa Quan Nguyệt liền tìm một lệ quỷ đã đả thương vô số người tới làm bạn chơi với Hứa Chiêu. Nói là bạn chơi, dùng từ món đồ chơi để hình dùng thì càng chính xác hơn. 

Hứa Chiêu thiên phú dị bẩm, trời sinh là khắc tinh của ma quỷ, khi còn nhỏ, vì không kiểm soát được sức mạnh của cơ thể mình, thương vô tình làm tổn thương đến lệ quỷ kia, lệ quỷ bị Hứa Quan Nguyệt trói kia buổi tối mỗi ngày đều khóc sướt mướt, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ của Hứa Quan Nguyệt. 

Để có được một giấc ngủ ngon, Hứa Quan Nguyệt đem thanh tâm chú dạy cho Hứa Chiêu, mỗi khi lệ quỷ cảm thấy đau, liền niệm thanh tâm chú giảm đau cho lệ quỷ. 

Sau khi Hứa Chiêu học được thanh tâm chú, lệ quỷ cuối cùng cũng dừng khóc. 

Chẳng qua cũng không rõ lệ quỷ kia vì cái gì mà tình nguyện lựa chọn hồn phi phách tán, cũng không muốn cùng cô chơi đùa. Nghĩ đến cái này, Hứa Chiêu lại cảm thấy tiếc nuối, dù sao lúc trước cô vẫn còn rất nhiều phù chú chưa kịp thử nghiệm trên người lệ quỷ đâu. 

Hứa Chiêu có chút thất thần, nhưng cũng không không ngăn cản cô niệm thanh tâm chú cho bạch xà. Bạch xà không còn đau nữa lặng lẽ cọ cọ trong lòng bàn tay Hứa Chiêu. Tiểu thiên sư mặc dù không giữ mặt mũi cho nó, còn đánh nó, nhưng cô lớn lên đẹp mắt, thanh âm cũng dễ nghe. 

Cảm giác được nhiệt độ mát lạnh trong lòng bàn tay, Hứa Chiêu cúi đầu va chạm vào đôi mắt sáng ngời của bạch xà, bạch xà điềm nhiên như không rời thân thể ra khỏi lòng bàn tay Hứa Chiêu như không có chuyện gì xảy ra.

Tần Thiển: “……”  Bạch xà này đã quên nửa giờ trước nó vẫn còn đang ghét bỏ nhân loại rồi sao? Như thế nào lại có thể điềm nhiên như không có việc gì mà làm nũng? Bạch xà này có phải hay không trước khi thành tinh là sủng vật xà?? Mang một bộ cao lớn uy mãnh, nhưng thân thể làm nũng so với ai khác cũng đều mềm mại hơn. 

Tần Thiển vô cùng chua, cứ cảm thấy rằng lão đại tốt như thế lại bị con rắn khác phát hiện. 

Ca phẫu thuật của Chu Ngôn đã bước vào thời khắc mấu chốt, phần bụng của bạch xà được mổ ra để lộ ra đồ bên trong, Hứa Chiêu đoán không sai, trong bụng của bạch xà quả thật có một quả trứng. 

Trên bề mặt quả trứng có hoa văn vàng nhạt, nó đã nằm trong bụng bạch xà một thời gian, nhưng trên vỏ trứng không có vết máu. 

Chu ngôn không hổ là người học y, gơ tay chém xuống, không có bất kỳ do dự nào cắt quả trứng từ bụng bạch xà ra. 

“ May mắn trứng bị nuốt vào cũng chưa lâu, giữa bề mặt và mạch máu ổ bụng chỉ dính một phần, nếu để lâu, tôi sợ mổ bụng cũng sẽ không thể lấy ra được, chỉ có thể chờ trứng hút đủ dinh dưỡng, sau đó tự phá mà ra.” 

Chu Ngôn lớn lên bình thường, nhưng khi cầm thanh kiếm gỗ đào lên nói về giải phẫu, trên mặt của anh ta sáng lên một tia sáng ngời, có một loại mị lực nào đó, rồi lại lải nhải không dứt.

“ Bụng bạch xà vẫn còn đang mở đó.” Hoàng Quang Minh ho khan một tiếng,  nhắc nhở Chu Ngôn đang say sưa nói chú ý tình huống. 

Chu Ngôn đem lấy ra trứng để vào tay Hứa Chiêu, tự mình lấy đồ nghề đem phần bụng bạch xà khâu lại. Thấy Hứa Chiêu nghi ngờ nhìn dụng cụ khâu trong tay, Chu Ngôn cười xấu hổ: “ Đây là một loại dụng cụ khâu đặc thù trong cục đặc biệt mới phát minh, có thể dùng trên người ma quỷ.”  Chu Ngôn liếc mắt nhìn đám quỷ hình thù kỳ quái, hình dáng thiếu cánh tay lại còn gãy chân đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt: “ Mấy người cần có thể tìm tôi, phí không đắt, nghiệp vụ chuyên nghiệp, có thể đem chân tay nối lại rất nhanh.” 

Quỷ vừa rồi đem chân đưa cho bạch xà có chút rục rịch, chân hắn mặc dù sẽ lại mọc ra, nhưng cũng tốn chút thời gian, quá bất tiện, nếu có thể khâu lại thì không thể tốt hơn. 

Bất quá bạch xà vẫn còn đang ở kia, hắn chỉ có thể rục rịch đè ép lại. 

“ Cục đặc biệt các anh thật lợi hại.” Là một thiên sư nghèo chỉ có nắm đấm và tiền xu để xem bói, thấy dụng cụ khâu dung hợp cả pháp khí và khoa học kỹ thuật trong tay Chu Ngôn, không nhịn được thật lòng cảm khái. 

Chu Ngôn cười cười, khiêm tốn nói: “ Những đồ vật này đều là vật ngoài thân, thực lực mới chính là pháp bảo bảo vệ tính mạng. Mà đồ vật này cũng không phải tôi phát minh, đều là thành viên nghiên cứu khoa học trong cục ngày đêm đốt tiền mà nghiên cứu ra.” 

Nghe được hai chữ “ đốt tiền”, hai tai Hứa Chiêu nhạy cảm vểnh lên, dụng cụ khâu lấp lánh, có vẻ có giá trị, chẳng lẽ trong quá trình sản xuất cũng phải đốt tiền? Đạo sĩ trong thành phố đúng là khác biệt, không chỉ có đơn vị chuyên môn – cục quản lý sự kiện linh dị quốc gia, mà còn có tiền: “ Có tiền thật tốt. ” 

Thấy tiểu cô nương tuổi còn nhỏ thở dài, Chu Ngôn không hiểu sao lại cảm thấy Hứa Chiêu vô cùng đáng yêu, thái độ cũng thả lỏng chút, giống như cùng tiểu bối trong nhà mà nói chuyện: “ Chúng tôi cũng không có tiền, dù sao cũng là nhân viên của nhà nước,  chỉ có tiền lương cơ bản, mấy thứ này đều là do kim chủ ba ba đầu tư.” 

Hứa Chiêu nhớ đến Diệp Cẩn Ngôn, anh cũng là ba ba nổi tiếng trên weibo, không biết hiện tại anh có khỏe không, có lại gặp quỷ hay không, có dùng thử bùa phòng thân cô đưa hay không, cũng không biết bọn họ còn cơ hội hợp tác hay không? 

Có bộ dụng cụ khâu đặc chế, ảnh hưởng của đồ vật trong cơ thể cũng bị rời đi, tinh thần bạch xà cực tốt, lại đứng thẳng người, một đôi con ngươi rắn sáng bóng nhìn xung quanh, nhìn có vẻ hung dữ. 

Đám quỷ kia sợ tới mức tản ra. 

Chu Ngôn cũng lui về phía sau vài bước, tuy rằng anh ta giải quyết vấn đề của bạch xà, nhưng loài yêu luôn tinh khí thất thường, nói không chừng không hài lòng cái liền trở mặt. 

Không ngờ sau khi bạch xà liếc nhìn xung quanh với ánh mắt “phàm nhân các ngươi”, không để ý quỷ và đạo sĩ đang căng thẳng, ánh mắt dừng trên người Hứa Chiêu, thấy Hứa Chiêu không biết đang thất thần suy nghĩ cái gì, nó không cao hứng mà lắc lắc cái đuôi. 

Bạch xà vung đuôi muốn đánh thức Hứa Chiêu, nhưng Hứa Chiêu cũng không nhìn về phía nó như nó mong muốn mà là nhìn quả trứng trong lòng bàn tay. Trứng này là Chu Ngôn lấy ra từ bụng bạch xà rồi đưa cho Hứa Chiêu, giờ phút này dưới cái nhìn chăm chú của cô, có chút hơi run. 

“Quả trứng này không phải đang muốn phá vỏ mà ra đó chứ?” 

Nghe được lời nói của Hứa Chiêu, bạch xà lộ ra vẻ mặt hung dữ nhìn chằm chằm vào quả trứng trong tay cô, chính chuyện này khiến nó rất mất mặt. 

Không ngờ, quả trứng run lên vài cái, sau đó không có động tĩnh gì, hẳn là do năng lượng hấp thụ không đủ nên không thể phá vỏ mà ra.

Đồ vật ở bên trong không chịu ra, bạch xà cũng không biết làm thế nào, trứng ở bên trong bụng nó vài ngày cũng không tiêu hóa, đủ để thấy nó cứng như thế nào,. 

Bạch xà điềm nhiên như không có việc gì thu hồi thư thế công kích, ra vẻ cái gì cũng chưa phát sinh. Nó thấy Hứa Chiêu còn đang quan tâm quả trứng kia, vỗ vỗ cái đuôi, có chút chua xót.  

Tiểu thiên sư trừ lúc đánh nó ra thì còn chưa nhìn kỹ nó. Vừa mới cô cự tuyệt nó làm gia tiên khẳng định là bởi vì chưa phát hiện ra mỹ mạo của nó: “ Nhìn nó làm cái gì?”  Nhìn ta nha,  ta da trắng tướng mạo đẹp, thân hình thon thả, là mỹ nam tử ở xà giới.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top