Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vì Em Là Vợ Anh
Dương Nhất Hàn lao vào như bay, kéo Từ Hạo Hiên đang mất lí trí ra, giáng một cú đau điếng vào mặt anh. "Chị đại có sao không?" anh vội vàng quay ra sau, Giai Kỳ mặt đỏ bừng, không ngừng thở hổn hển, cúc áo được cởi ra phân nửa để lộ chiếc áo ngực màu trắng cùng xương quai xanh tuyệt đẹp, toàn thân không ngừng vặn vẹo. Anh nuốt nước bọt, người bình thường như anh còn không chịu được chứ đừng nói tới người bị chuốc thuốc như Từ Hạo Hiên. Anh giật mình, vội thu tầm mắt, lôi điện thoại ra gọi cho Mạc Thiệu Khiêm. Một lúc sau Mạc Thiệu Khiêm đến, Từ Hạo Hiên đã được đưa về phòng ngâm nước lạnh, Dương Nhất Hàn ngoan ngoãn đứng canh cửa cho Giai Kỳ. "Chú mày chắn chắn không liếc ngang liếc dọc đấy chứ?" Mạc Thiệu Khiêm lạnh mặt, đôi mắt nhìn Dương Nhất Hàn tóe lửa."Ấy ấy ấy, sao có thể sao có thể, em nào dám đâu Boss." Dương Nhất Hàn vội vàng xua tay, mồ hôi chảy liên tục. Mạc Thiệu Khiêm hừ lạnh một cái rồi mở cửa đi vào phòng. Thấy cô vợ nhỏ của mình đang không ngừng ưm ưm a a, thân thể vặn vẹo không ngừng. Anh kìm nén dục hỏa trong người, ôm cô dậy. "Mạc Thiệu Khiêm.." cô mơ màng nhìn người đàn ông tuấn tú đang ôm mình."Ừ." "Em nóng quá..." khuôn mặt cô mếu máo như sắp khóc, tay cào cào lên áo của anh như một con mèo nhỏ, thể hiện rằng người cô bây giờ đang rất khó chịu. "Chịu đựng một lát, anh đưa em về nhà." Mạc Thiệu Khiêm cố gắng lờ đi hành động của cô, bước nhanh ra cửa. Trong xe, cô gái nhỏ không an phận, túm cà vạt anh kéo xuống, điên cuồng hôn anh, anh không cản cô, ngược lại còn hôn sâu hơn, môi lưỡi chạm nhau phát ra những âm thanh mê người. Khóe môi Dương Nhất Hàn giật giật, anh bị coi là người vô hình, đã thế còn phải chịu sự tra tấn lỗ tai, trong khi hai người ngồi đằng sau không ngừng quấn quýt lấy nhau.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.